Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

Nghi phạm lấy 750 triệu đồng sau khi sát hại nhà sư

Công an Bình Thuận ngày 28/3 đã di lý Tâm về nhà ở thị trấn Tân Nghĩa (huyện Hàm Tân) để tìm thêm tang chứng của vụ án. Tại đây, cảnh sát đã thu giữ 250 triệu đồng mà nghi phạm cất giấu. Khoảng 500 triệu đồng còn lại, hắn khai đã mang đi trả nợ. Nhiều người cũng xin giao nộp số tiền đã nhận từ kẻ này.

Cơ quan chức năng đưa nghi can đến nơi vứt khúc gỗ dùng gây án ở gần hiện trường. Ảnh: PLO.

Cảnh sát đưa nghi can đến nơi vứt khúc gỗ dùng gây án ở gần hiện trường. Ảnh: PL TP HCM.

Theo điều tra, rạng sáng 23/3, Tâm cầm cây gỗ đi vào chùa Quảng Ân cách nhà 500 m với mục đích trộm tài sản. Gã giật cửa trước, đột nhập gian nhà nơi thầy trụ trì Thích Nguyên Lộc (58 tuổi) đang ngủ. Bị bại lộ, hắn sát hại thầy trụ trì.

Nghe tiếng động, bà Nguyễn Thị Phượng (43 tuổi, người nấu ăn cho chùa) và con gái Nguyễn Thị Bảo Yến (19 tuổi) từ gian nhà phía sau đi lên cũng bị tấn công. Thầy trụ trì và Yến tử vong, riêng bà Phượng còn sống.

Tâm lấy ba điện thoại và chiếc túi vải của sư thầy treo trong phòng. Hắn sau đó đã quăng hung khí và đốt túi vải ở nghĩa địa cách nhà chừng cây số.

Đến trưa, Tâm chạy xe máy vào Sài Gòn lẩn trốn. Dọc đường vì sợ bị định vị, nghi phạm đã quăng các điện thoại xuống mương thoát nước ở TP Biên Hòa (Đồng Nai), rồi đến phường Long Thạnh Mỹ, quận 9 thuê nhà trọ ở.

Chiều 26/3, dịch công chứng sau ba ngày gây án, Tâm bị bắt giữ tại TP HCM.

Việt Quốc

Sở Tài nguyên - Môi trường TP HCM bị phê bình

Tối 28/3, thường trực UBND thành phố ra văn bản phê bình nghiêm khắc Sở Tài nguyên và Môi trường vì ban hành công văn "báo cáo công suất hoả táng" gây hoang mang dư luận, ảnh hưởng đến công tác phòng chống Covid-19 của thành phố. Sở này được yêu cầu kiểm điểm các cá nhân liên quan, báo cáo UBND thành phố trong tối nay.

UBND thành phố cho biết không có chủ trương, không chỉ đạo Sở Tài nguyên và Môi trường ban hành các nội dung theo công văn "báo cáo công suất hoả táng". Công tác phòng chống Covid-19 trên địa bàn đang được kiểm soát tốt. Thành phố có 44 ca nhiễm, trong đó 3 người đã xuất viện, sức khoẻ ổn định và không có trường hợp tử vong.

Công văn do Phó giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường Nguyễn Thị Thanh Mỹ ký ngày 26/3, đề nghị Công ty TNHH MTV Môi trường đô thị thành phố; Công ty TNHH Xây dựng và kinh doanh nhà Điền Phúc Thành; Công ty Cổ phần đầu tư Long Cơ báo cáo công suất hoả táng tối đa trong trường hợp vận hành liên tục; quy trình tiếp nhận và giải pháp cách ly tối đa để không ảnh hưởng đến con người và các khu vực xung quanh.

Việc này nhằm ứng phó tình hình phòng chống dịch bệnh, song công văn còn viết "đặc biệt với tình huống cần phải hoả táng các bệnh nhân nặng nhiễm virut Covid-19 có thể tử vong".

Văn bản này sau đó được chia sẻ nhiều trên mạng xã hội, gây hoang mang dư luận trong bối cảnh Covid-19 đang phức tạp. dịch công chứng Ngày 27/3, Sở Tài Nguyên và Môi trường thu hồi công văn này.

Tại buổi họp báo chiều nay, Giám đốc Sở Tài Nguyên và Môi trường Nguyễn Toàn Thắng nhìn nhận, văn bản gửi các đơn vị hoả táng có một số nội dung không phù hợp, không rõ, gây ảnh hưởng đến dư luận. Khi nhận được phản ánh, Sở đã thu hồi văn bản.

"Với tư cách là người đứng đầu Sở Tài nguyên và Môi trường, tôi xin nhận trách nhiệm vì đã gây ảnh hưởng tới người dân, các cấp các ngành đang chung tay chống dịch", ông Thắng nói.

Hữu Công

Kinh tế quý 1: Ảnh hưởng bởi COVID-19, gần 35.000 doanh nghiệp rút khỏi thị trường, số quay trở lại hoạt động ở mức "đáng lo ngại"

" Sự bùng phát của dịch bệnh Covid-19 trên thế giới nói chung và Việt Nam nói riêng trong tháng 3 năm nay đã ảnh hưởng toàn diện đến mọi mặt của đời sống kinh tế - xã hội, trong đó, cộng đồng doanh nghiệp là một trong những đối tượng chịu ảnh hưởng nặng nề ", Cục Quản lý Đăng ký Kinh doanh – Bộ Kế hoạch và Đầu tư – cho biết. 

Kinh tế quý 1: Ảnh hưởng bởi COVID-19, gần 35.000 doanh nghiệp rút khỏi thị trường, số quay trở lại hoạt động ở mức đáng lo ngại - Ảnh 1.

Trong tháng 3/2020, tổng số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường là 6.553, tăng 55,5% so với cùng kỳ năm 2019.

Tính chung cả Quý I, có gần 35.000 doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường (tăng 2% so với cùng kỳ 2019). Trong đó:

+ 18.596 doanh nghiệp đăng ký tạm ngừng kinh doanh có thời hạn (tăng 26,0%).

Đây là mức tăng cao nhất về số lượng đăng ký tạm ngừng kinh doanh trong Quý I giai đoạn 2015-2020, thể hiện sự ảnh hưởng trực tiếp của dịch Covid-19 đến việc tạm ngừng kinh doanh của doanh nghiệp.

+ 12.178 doanh nghiệp chờ giải thể (giảm 20,6%). Số doanh nghiệp chờ làm thủ tục giải thể trong Quý I/2019 trước đó tăng cao bởi hơn một nửa số đó ( 8.404 doanh nghiệp) bị thu hồi giấy chứng nhận đăng ký doanh nghiệp theo chương trình chuẩn hóa dữ liệu năm 2018 để loại bỏ các doanh nghiệp đã thành lập trước đây nhưng trên thực tế không còn hoạt động.

+ 4.115 doanh nghiệp hoàn tất thủ tục giải thể (giảm 0,02%).

Tính trung bình, mỗi tháng có 11.630 doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường.

Kinh tế quý 1: Ảnh hưởng bởi COVID-19, gần 35.000 doanh nghiệp rút khỏi thị trường, số quay trở lại hoạt động ở mức đáng lo ngại - Ảnh 2.

Tình hình hoạt động doanh nghiệp Quý 1/2020. Nguồn: Bộ Kế hoạch và Đầu tư.

Theo Cục Quản lý Đăng ký Kinh doanh, tình hình doanh nghiệp rút khỏi thị trường thể hiện rõ xu hướng của doanh nghiệp hiện nay - tâm lý nghe ngóng, chờ đợi, "đóng băng" hoặc đưa doanh nghiệp vào tình trạng "ngủ đông" để xem xét tình hình tiến triển của dịch bệnh, rồi quyết định tiếp tục kinh doanh hay đóng cửa doanh nghiệp, chứ chưa đóng cửa doanh nghiệp hoàn toàn ở thời điểm này.

Điều này thể hiện ở sự gia tăng mạnh về số doanh nghiệp tạm ngừng kinh doanh trong ngắn hạn và giảm về số doanh nghiệp giải thể, chờ giải thể.

Trong khi đó, số lượng doanh nghiệp thành lập mới trong Quý I/2020 có xu hướng chững lại. Cả nước có 29.711 doanh nghiệp thành lập mới, tăng 4,4% so với cùng kỳ năm 2019. Đây là một trong những mức gia tăng số doanh nghiệp thành lập mới thấp nhất của Quý I giai đoạn từ 2015-2019 (so với mức tăng trung bình là 10,9%). Điều này cho thấy những ảnh hưởng đang ngày một rõ rệt của dịch viêm phổi cấp Covid-19 đến tình hình đăng ký doanh nghiệp trong nước.

Kinh tế quý 1: Ảnh hưởng bởi COVID-19, gần 35.000 doanh nghiệp rút khỏi thị trường, số quay trở lại hoạt động ở mức đáng lo ngại - Ảnh 3.

Tình hình vốn đăng ký Quý 1/2020. Nguồn: Bộ Kế hoạch và Đầu tư.

Số doanh nghiệp quay trở lại hoạt động trong Quý I/2020 là 14.810 doanh nghiệp, giảm 1,6% so với cùng kỳ năm 2019, trong khi tỷ lệ này của Quý I/2019 so với Quý I/2018 tăng đến 78,1%.

" Đây là điều đáng lo ngại bởi theo ghi nhận hàng năm thì khoảng thời gian Quý I thường là lúc các doanh nghiệp lên kế hoạch kinh doanh cho một năm tài chính mới, do đó, tỷ lệ doanh nghiệp quay trở lại hoạt động thời gian này sẽ nhiều nhất. Tuy nhiên, do dịch bệnh vẫn chưa được kiểm soát nên doanh nghiệp vẫn đang chần chừ, nghe ngóng thông tin để có phương án tối ưu nhất ", Cục Quản lý Đăng ký Kinh doanh cho biết.

CEO công ty tỷ USD nhắn nhủ dịch công chứng với nhân viên thời Covid-19: ‘Đừng căng thẳng về công việc’

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng "tột đỉnh" này

Dù là lướt web, chơi game, xem phim hay chỉ đơn giản là dùng điện thoại thôi, chúng ta đều phải chạm lên màn hình, sau đó nhìn những chuyển động của từng icon, từng chi tiết. Trải nghiệm này trước nay không hề được coi trọng, nhưng sự thật là nếu được nâng cấp thì bỗng nhiên, chiếc điện thoại cứ như được "lên level", dùng sướng tay hơn nhiều.

Vì thế mà một vài nhà sản xuất đã đón đầu xu hướng tăng tốc độ làm tươi màn hình (refresh rate) cũng như tốc độ nhận diện cảm ứng. Lợi ích của những cải tiến cho màn hình như vậy thật sự thấy rất rõ, chỉ cần dùng vài phút là "phê" ngay, ví dụ như những bạn trẻ dưới đây:

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 2.

Đầu tiên là thử vuốt qua lại menu ứng dụng này… Chỉ vài thao tác thôi là thấy chiếc máy viền đen mượt hơn hẳn!

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 3.

Lướt web cũng mượt và nhanh hơn nhiều so với chiếc máy còn lại.

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 4.

Xem phim hành động thì sao? Chiếc máy viền đen bí ẩn cũng thể hiện tốt hơn hẳn ở những phân cảnh chuyển động nhanh, không bị bóng mờ chút dịch công chứng nào.

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 5.

Các bạn trẻ còn ví việc xem video bằng chiếc điện thoại viền đen "xịn" chẳng kém gì xem trên TV cao cấp đắt tiền cả.

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 6.

Kể cả chơi game cũng vậy. Chuyển động nhanh thì cũng phải có màn hình thật mượt, thao tác cảm ứng thật nhạy thì mới không thua oan.

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 7.

Chơi thử bằng chiếc điện thoại viền đen bí ẩn xong mới nhận ra chân lý: "Thua không phải do mình "gà", mà là do máy chưa đủ xịn!"

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 8.

Ai cũng công nhận chiếc điện thoại này mượt thật sự, vậy danh tính của "em nó" là ai?

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 9.

Ồ, chính là OPPO Find X2 với tấm nền màn hình có tần số làm tươi lên đến 120Hz, cao gấp đôi tiêu chuẩn thông thường!

Các bạn trẻ bất ngờ khi màn hình smartphone 2020 có thêm tính năng tột đỉnh này - Ảnh 10.

Cùng với đó còn là khả năng nhận diện cảm ứng 240Hz để mọi thao tác đều trở nên nhanh nhạy và chân thực hơn.

Như các bạn đã thấy, một chiếc smartphone "đỉnh" của năm 2020 thì không chỉ cần cấu hình thật mạnh nữa. Để có được trải nghiệm mượt mà trơn tru vượt trội dù là lướt web, chơi game hay xem phim ảnh thì nhất định phải có màn hình 120Hz và cảm ứng 240Hz nữa nhé!

Find X2 là smartphone cao cấp mới nhất của OPPO, chính thức ra mắt tại thị trường Việt Nam vào ngày 15/3, sẽ lên kệ tại Việt Nam từ ngày 1/4 với mức giá 23,99 triệu đồng. Từ 16/3 đến 31/3, khách hàng đặt trước OPPO Find X2 sẽ được nhận bộ quà tặng hấp dẫn bao gồm loa B&O Beoplay A1 (trị giá 7,9 triệu đồng), bảo hành toàn cầu 12 tháng cùng ưu đãi trả góp 0%, bảo hành chính hãng 18 tháng và bảo hành rơi vỡ màn hình 6 tháng. Độc giả đăng ký đặt trước sản phẩm tại đây .

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản?

01

Tôi từng biến mất khoảng một tuần, có người bạn để ý nên nhắn tin hỏi tôi đã đi đâu.  Tôi im lặng rất lâu, sau đó đáp: "Sống quá thất bại, cần tìm một nơi để trốn chạy".

Người bạn đó nói: "Như cậu mà còn gọi là thất bại thì có phải bọn tôi đừng nên sống nữa hay không".

Tôi trả lời: "Làm gì đến mức thế. Mà nói chung cố mà sống thôi, kiếm tiền".

Người bạn: "Cậu mà thiếu tiền ư? Tính theo tuổi cậu giờ chắc cũng phải tiết kiệm được kha khá rồi. Tháng nào cũng có lương, lại còn viết lách thêm, cả đống tiền".

Tôi đọc mà bật cười: "Tôi nghèo lắm, trời ạ. Ở tuổi tôi thì nên tích được bao nhiêu tiền chứ? Cậu nghĩ thử coi".

Tôi mang câu hỏi này post lại lên MXH và thu về vô số đáp án, phần lớn đều của những người độ tuổi từ 18-35 tuổi.

27 tuổi, không nhà, không xe, không bạn gái, không tiền tiết kiệm...

23 tuổi, một căn nhà, tài sản cá nhân khoảng 300 triệu...

25 tuổi, có nhà, có xe, có vợ, có con, không có tiền tiết kiệm...

28 tuổi, ở trọ, có bạn gái, không có tiền tiết kiệm...

19 tuổi, sống dựa vào trợ cấp của gia đình, tài sản cá nhân có điện thoại, đồng hồ?

29 tuổi, một công ty, một biệt thự, một Mercedes, tài sản hiện nay tính tiền tỷ...

... Không có gì cả...

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản? - Ảnh 1.

Cứ thế, mọi người so đi tính lại, có người giàu, có người nghèo, có người hâm mộ, có người tranh cãi... Rồi không ai bảo ai, mọi người đều tập trung vào người có câu trả lời có công ty, có biệt thự, có siêu xe kia. Tất nhiên, câu hỏi lúc này tất cả đều kiểu: "Có phải cậu là rich kid không? Có phải lập nghiệp lâu lắm rồi không? Mà lập nghiệp sớm cũng không thể có biệt thự, có siêu xe nhanh như thế được".

Kỳ lạ là khổ chủ lại hoàn toàn im lặng giữa cơn ồn ào mình gây ra.

Lúc này, có người khẳng định chắc nịch: "Chắc chắn con nhà giàu luôn. 23 tuổi tốt nghiệp đại học, vừa tốt nghiệp đã mở công ty riêng, lái siêu xe. Nếu không phải nhà có điều kiện thì làm gì có chuyện 29 tuổi đã phất nhanh vậy".

Bên dưới 100 comment thì 99 comment đồng tình: "Đúng vậy".

Sau đó lại là một loạt than vãn, kể khổ, thở dài, kêu ca bất công.

Lúc này đây tôi tự nhiên hối hận câu hỏi mình đã đăng lên. Trải nghiệm của mỗi người là hoàn toàn khác nhau. Hoàn cảnh, thử thách, con đường mọi người có cũng thế. Sự so sánh vô hình này sẽ khiến người ta cảm thấy vừa ngưỡng mộ vừa áp lực vô cùng.

02

Ngày hôm sau, anh chàng 29 tuổi kể trên inbox riêng cho tôi, hỏi: "Cậu có tin tôi là rich kid không?".

Tôi ngẫm nghĩ rồi kết hợp với phản ứng đám đông nên đồng ý.

Người ấy lại nói: "Nhà tôi làm kinh doanh thật nên chắc sinh ra tôi đã có máu kinh doanh. Nhưng chỉ có máu kinh doanh thôi thì tác dụng gì? Lên cấp 3, tôi vừa học vừa tìm cách đầu tư. Lên năm nhất đã thành lập công ty riêng. Tới năm 2, công ty phá sản, tôi mang món nợ gần 1 tỷ đồng. Năm 3 đại học, vất vả lắm tôi mới lên được một dự án, chạy vạy, đi khắp nơi xin đầu tư hơn 3,2 tỷ, nhưng cuối cùng chỉ xin được 1,6 tỷ. Đã vậy nhà đầu tư còn rút vốn giữa chừng, tôi khốn đốn đến mức không trả nổi lương cho nhân viên. Khi đó tôi đã nghĩ mình trắng tay rồi. Tôi không biết mình đã vượt qua quãng thời gian đó như thế nào nữa. Cuối cùng, cơ hội đến, tôi một lần nữa sống lại. Đương nhiên, suy cho cùng tôi vẫn may mắn hơn nhiều người khi ông trời nhận ra sự cố gắng của tôi. Tôi đã tự dịch công chứng trở thành rich kid của cuộc đời tôi".

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản? - Ảnh 2.

Đọc xong tâm sự của doanh nhân trẻ này, tôi thở dài. Đúng là không có so sánh thì không có đau thương. 

Chúng ta của hồi cấp 3 còn đang cắm đầu vào học, hoặc bám hành lang bàn luận cậu bạn lớp bên nào đẹp trai, đàn em khóa dưới nào xinh gái, "kinh doanh" là khái niệm gì đó quá ư lạ lẫm hoặc cho rằng đó là việc của người lớn, chẳng liên quan gì đến mình hết. 

Tới năm nhất đại học, chúng ta nghĩ mình là tân sinh viên, chỉ quan tâm đến chuyên ngành của mình rồi lo yêu đương. "Công ty riêng" là từ trên trời, nói chi đến việc tự mình quản lý, vận hành, lãi, nợ gì đó hoàn toàn xa tầm với.

23 tuổi tốt nghiệp, theo đúng quy trình thì chúng ta sẽ lao đầu đi tìm việc. Trước khi tìm được việc hoặc kể cả mới đi làm thì còn thử việc, thực tập, lương thấp, chúng ta vẫn phải sống dựa vào bố mẹ. Loay hoay giữa thành phố lớn, lo tiền nhà, tiền điện nước, tiền ăn uống, lương cơ bản coi như đủ, lấy đâu ra tiền tiết kiệm. Chúng ta phần đông giống với trường hợp 27 tuổi, không nhà, không xe, không tiền tiết kiệm, không có cả người yêu.

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản? - Ảnh 3.

Tất nhiên, cũng có một kiểu người còn trẻ đã kết hôn, bố mẹ hai bên đều có điều kiện nên mua nhà cho. Hai vợ chồng trẻ giải quyết được vấn đề nhà cửa rồi thì nay chỉ cần lo làm việc thôi, không có tiền tiết kiệm cũng không sao.

Còn người có câu trả lời 23 tuổi có nhà, có 300 triệu trong tài khoản kia có thể là rất giỏi, tự mua được nhà, hoặc được bố mẹ mua cho. Còn 300 triệu tiết kiệm là cô ấy tự nỗ lực mà, không thì do có người giúp.

Nói chung, bạn hoàn toàn không thể nhìn vào độ tuổi của một người để phán đoán xem họ cần phải có bao nhiêu tiền. Bởi lẽ, bạn có thể có cơ duyên hoặc không, bạn có thể có may mắn hoặc không, bạn có thể cố gắng hoặc không, quá nhiều yếu tố gây ảnh hưởng đến kết quả cuối cùng.

03

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản? - Ảnh 4.

Tôi có một cô bạn mà tôi coi như nữ thần. Lý do là vì cô ấy rất xinh, rất giỏi, làm việc ở công ty lớn, thường check-in ở những nơi mà người thường ít có khả năng tới, lâu lâu còn chụp ảnh chung với toàn người nổi tiếng. Ngay cả việc xem trang cá nhân của cô ấy thôi tôi cũng nhận thấy nó khác với người khác, nơi đó toát ra cái khí chất ở "tầng trên". Nếu không phải biết rõ cô ấy, tôi sẽ nghĩ cô ấy rất giàu, lương cao chót vót, gia thế khủng, tiền tiết kiệm cũng rất nhiều. Thế nhưng quen rồi mới biết, cô ấy thực ra chỉ là một thợ trang điểm bình thường. Vì hay theo các đoàn làm phim nên được đi khá nhiều nơi, thậm chí nếu đoàn phim thiếu diễn viên quần chúng hoặc vai phụ của phụ, cô ấy cũng được mời tham gia luôn.

Tôi hỏi cô ấy: "Nghề của bà chắc lương cao lắm nhỉ? Suốt ngày được đi nữa chứ, mới 20 tuổi nhưng chắc tiết kiệm được kha khá rồi đúng không?".

Cô ấy cười khổ: "Ông nhìn bên ngoài thì thấy thế thôi chứ tiền lương là một chuyện, phải đi theo tôi ông mới biết mọi chuyện thực sự là như thế nào".

Sau này có lần vì quá tò mò, tôi đi làm "thợ phụ" cho cô nàng thật. Cô ấy nhận trang điểm cho một đoàn làm phim, đến cảnh nữ chính là cô dâu cần quay ngoại cảnh, cô ấy đi theo. Mỗi ngày chỉ được nghỉ ngơi 4 tiếng, vì phải quay cảnh bình minh nên 4 giờ sáng cô ấy đã phải dậy trang điểm. Diễn viên quay thì cô ấy ngồi chợp mắt trên ghế, không dám ngủ say vì sợ người ta cần dặm phấn hay tô son thêm. Cứ thế, cảnh này vừa xong, cô ấy lại chạy qua cảnh khác, trang điểm hết vai này đến vai khác. Cả ngày dài làm việc, lưng cô ấy có khi còn không thẳng lên được. Nếu đoàn phim quay đêm, cô ấy cũng phải thức theo.

Làm mấy năm, tiền tiết kiệm đúng là có thật nhưng cơ thể cô ấy cũng đến lúc biểu tình: Đau dạ dày, đau lưng, suy giảm trí nhớ, trái gió trở trời thì đau hết mình mẩn... Tới lúc này, tiền kiếm được muốn tiêu cũng không xong. Đó là chưa kể đến chuyện nếu không việc, cô ấy chỉ biết ngồi nhà chạy mấy job nhỏ lẻ, công bỏ ra thì nhiều mà tiền thu về thì ít.

04

Nói chung, khi bạn hơn 20 tuổi, bạn cần có bao nhiêu tiền tiết kiệm là chuyện của bạn, chứ xã hội không hề có tiêu chuẩn thống nhất nào hết. 

Nếu bạn còn đi học, dù bạn không có tiền tiết kiệm cũng không ai khinh thường bạn hết, là học sinh thì việc học mới là quan trọng, cơ hội kiếm tiền tương lai còn rất nhiều.

Nếu bạn đã đi làm mà cũng chẳng có tiền tiết kiệm cũng không sao, dù sao bạn vẫn còn trẻ, cố gắng nhiều hơn một chút là được.

Hơn 20 tuổi, bạn có bao nhiêu tiền tiết kiệm trong tài khoản? - Ảnh 5.

Về cơ bản, những điều bạn trải qua cũng như cơ sở kinh tế giữa người với người không giống nhau sẽ dẫn đến kết quả khác nhau. Chúng ta không ai giống ai hết, điều công bằng duy nhất là chúng ta có quỹ thời gian như nhau, quyền lợi học tập như nhau và khát vọng kiếm tiền như nhau. Chỉ cần bạn vững tin thì số phận cũng có thể thay đổi. 

Cứ kiên trì đi, kiên trì đến lúc chân mỏi, giọng khàn, mắt mờ, như vậy, bạn sẽ có được nhiều hơn cả những gì bạn muốn.  20 tuổi, thậm chí 30 tuổi không có tiền tiết kiệm không sao hết, không có nhà không sao hết, không có xe không sao hết, không có bồ cũng không sao hết, có năng lực và một trái tim mạnh mẽ mới là điều quan trọng.

Cố gắng thì hơi mệt một chút, nhưng ít nhất cảm giác luôn thấy an tâm.

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là "về nước ăn bám và lánh nạn"

Vừa qua, cộng đồng mạng đã có những phen bức xúc không tưởng đến từ bộ phận những  du học sinh về nước và đang chịu cách ly . Các du học sinh này đều cho rằng điều kiện mà khu cách ly cung cấp là hết sức tồi tàn, cũ kỹ hay thậm chí còn sử dụng từ ngữ khó nghe, gây phản cảm.

Tuy nhiên, đó không phải là toàn bộ những gì mà cư dân mạng Việt Nam chứng kiến từ các họ, vẫn có những chia sẻ, hành động từ cộng đồng những bạn đang du học quay trở về khiến nhiều người xúc động, 

Mới đây, trên Facebook cá nhân Trung.T.L. nghiên cứu sinh tiến sĩ tại California, Hoa Kỳ  đã đăng tải một đoạn trạng thái dài, chia sẻ về cuộc sống của một du học sinh ở nơi cách ly. Được biết, trước khi sang Mỹ du học, anh từng tham gia giảng dạy tại trường THPT chuyên Hà Nội - Amsterdam. Anh đã về tới Việt Nam và tham gia cách ly tập trung ở Thanh Hóa đến nay đã là ngày thứ 9.  Anh cho rằng, những điều mà anh đang trải nghiệm trong những ngày qua khiến anh hồi tưởng về quá khứ tuổi thơ đầy niềm vui, và anh đang cảm thấy hạnh phúc trước những gì diễn ra xung quanh anh, nơi trại cách ly.

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là về nước ăn bám và lánh nạn - Ảnh 1.

Trích lược đoạn chia sẻ của Trung.T.L:

" Mấy hôm nay đọc tin nhiều chiều về cuộc sống cách ly, người thì bảo khổ, người thì bảo thế là sướng rồi, người thì chửi du học sinh là thượng đẳng, du học sinh thì đòi người người phải hiểu mình. Mình thấy trong mọi khó khăn trải nghiệm, những câu chuyện thay vì những lời phán xét sẽ giúp ích được nhiều. Vì truyện thì xây dựng kết nối và lòng đồng cảm.

Ở trong trại cách ly cảm giác mình đương nhiên là lẫn lộn buồn vui. Hiện giờ thì là vui. Vì cuộc sống trong trại cách ly làm mình nhớ thời thơ ấu của mình. Sống trong trại, mình như đang sống lại cái thời trẻ thơ ở Hà Nội.

Hồi đó có trò đi tắm nhà tắm công cộng, bố mẹ mình thường dẫn mình đi, cả nhà tắm chung và gặp mọi người ở chỗ tắm.Với mình, mình chỉ nhớ mỗi việc là phải chào nhiều, chào hết bác này cô nọ, chú này ông kia. Mình cảm thấy như cả cái thế giới mình hồi ý, ai cũng là người trong gia đình. Cứ đi tắm là phải chào. Khái niệm về riêng tư với mình không tồn tại.

Ăn ở thời đó thì đúng là no và ấm hơn là ngon và đẹp. Món mình thích hồi đó là cơm trộn đường và cơm cháy chan nước mắm. Cả 2 đều rất ngon và thơm. Giờ mới biết ăn thế không đủ chất nhưng mà no và trôi được. Thế nên mình cũng như các anh bộ đội ở đây, lùn tịt và nhỏ bé. Nhưng là kiểu nhỏ bé tràn trề sức sống (Cô bé hạt tiêu nhỉ). Ở nhà thì 3, và sau khi có em gái, thì là 4 người trên 1 giường, đắp 1 chăn, chui trong 1 màn. Mọi sinh hoạt ăn ở học ngủ đều diễn ra trong 1 phòng. Riêng tư không tồn tại, nhưng không có lúc nào mình cô đơn hay xì tress mà nhà lại không biết cả. Đến cả khi mình khóc hồi lớp 11 thì lúc đó em mình cũng đang ở cùng phòng 



Quần áo thì vừa mốt vừa rẻ. Mẹ hay mua hàng si đa, tức là quần áo second-hand ở chợ trời. Hồi ấy mình không biết, nhưng hóa ra toàn cầu hóa ra phết. Hay nói cách khác, người "nghèo" chúng mình thời đó, là dân toàn cầu chính hiệu đấy: Mũ cao bồi Mỹ, quần Levi, áo H&M Thụy Điển, giày Đức, tay cầm đồ chơi Héc-man, tay kia đọc Đô rê mon. Ngồi trên cái xe máy simson của Đông Đức. Hôm nay trong trại, có 4G, dịch công chứng có email, có facebook, cuộc sống vẫn luôn liên kết. Quá khứ, hiện tại, không vì Cô-Vi với Dương Tính mà làm mất ý nghĩa cuộc sống.



Ở đây với 23 người, trước lạ sau quen, làm mọi thứ cùng nhau, cùng trong hoàn cảnh bị chửi là "về nước ăn bám và lánh nạn," mọi người là những người mình có thể chia sẻ cảm xúc được. (Hóa ra phòng mình đa phần là đi lao động về, chứ không phải đi du học đâu, chỉ có 3 người du học thôi).



Các chú bộ đội và y bác sĩ ở đây có cái gì như bố mẹ mình hồi đó. Vừa xa cách, vừa mắng mỏ, nhưng lại đầy quan tâm và dịu dàng. Các bạn ở tây chắc vội vàng nghĩ tới Stockholm Syndrome mất.  Nhưng với mình, mình thấy hóa ra các chú bộ đội trong này rất là hiền lành và dễ mến. Họ ăn nói dịu dàng và biết làm trò cười nếu bạn mở lòng với họ trước.



Nghĩ đến họ, mình sống không thấy phải than phiền gì. Đây là cuộc sống của họ mà mình được sống, dù chỉ trong 14 ngày. Giường gỗ cứng, đau người khủng khiếp trong 5 ngày đầu. Chăn chỉ có 1 cái, mình phải chọn đắp hay là nằm lên làm đệm. Họ hàng ngày nhìn thấy cái kiểu Công chúa và hạt đậu của mình, mà họ chả tỏ ra ghét hay chửi gì. Cảm giác sống đời người khác mà không trọn vẹn có phần hơi bức bối. Ai cần gì vẫn đăng kí họ mua được. Mọi người ai cũng cảm thấy biết ơn và muốn trả ơn các chú bộ đội và y bác sĩ ở đây (phòng mình thấy bảo đóng góp nhiều lắm, không phải vì giàu, mà vì lòng biết ơn dẫn tới sự hào phóng vượt cái tôi).

 

6 điều rút ra từ cuộc sống cách ly của một du học sinh Mỹ khi bị coi là về nước ăn bám và lánh nạn - Ảnh 2.

Quang cảnh khu cách ly mà chàng nghiên cứu sinh đang ở

Mình thấy vui vì được sống lại cái thời của Ruồi trâu và Thép đã tôi thế đấy. Mình cũng ngạc nhiên là mình vẫn còn phần đó trong người. Hôm các chú bộ đội hỏi chuyển ra khách sạn, cả phòng mình ở lại, mình cũng ở lại. Vì sao ư? Mình ra khỏi phòng, nhìn ra cái sân rộng đầy cây cao cỏ xanh, ánh nắng, gió mát và bao nhiêu người trong trại, mình thấy hơi ngại cái cuộc sống trong 1 phòng khách sạn với vài ba người và không được đi hay nhìn ra cái gì. Mình về là vì vậy, đúng như mọi người nói, là trốn dịch. Nhưng dịch này là dịch Cô-Đơn. Vi là nhỏ, vie trong tiếng Pháp lại là cuộc sống. Cô-Vi, Cô-Đơn, buồn cười nhỉ?



Ở đây những cuộc sống xa lạ va vào nhau, câu chuyện "riêng tư" của anh giường bên, lời thủ thỉ tâm tình với vợ và con gái của anh giường dưới cứ thế mà xâm nhập vào lỗ tai mình. Cái mùi lao động, mùi thuốc, mùi người cứ thế xông thẳng vào mũi mình. Kiểm soát được không? Có lẽ không, nhưng có chọn hạnh phúc được không? Câu trả lời có.



Khi trở lại, hay khi ra khỏi trại, cuộc sống mình sẽ quay trở lại bình thường, tức là "văn minh" "sung sướng" "thoải mái tiện nghi" hơn. Vậy cuộc sống ngắn ngủi này dạy được mình cái gì?



- Sức sống của con người trong mọi hoàn cảnh khó mà dập được. Đời tị nạn, cách ly, rừng núi và đời "bình thường" đều có thể hạnh phúc được.



- Lối suy nghĩ cá nhân và phát triển khiến người ta quên đi sự cần thiết của liên kết tập thể. Mình không muốn nói thời giờ tốt hơn rồi, quá khứ đã qua đi, đừng bắt các em phải sống theo quá khứ các chú, cũng đừng bắt các chú phải thấu hiểu nhu cầu tiện nghi hiện đại của các em. Thay vì đó, mình muốn mọi người thấy: mọi cuộc sống khác biệt, chênh lệch như vậy vẫn đang diễn ra ngay tại thời điểm này, thời hiện đại này, khi mà có những em được đặc quyền, và có những "em" bộ đội phải sống cơ cực. 



- Hãy luôn so sánh, đặt mình vào vị trí người khác để hiểu cho họ, sống cuộc sống của họ, và hành động giúp đỡ họ. 



- Mình thấy mình có rất nhiều đặc quyền, ai đi du học thì cũng có đặc quyền, có cơ hội học, hay có điều kiện kinh tế. Không phải chỉ có thời mình mới phải vừa làm vừa học lúc nhỏ, mà giờ ở nhiều nơi vẫn có các em làm nhiều hơn học để giúp gia đình. Hơn ai hết, mình biết nhiều em du học sinh còn khó khăn, nhưng cái khó khăn tương đối đó nên được so sánh với những khó khăn ở những nơi như Nghệ An. Có em từng bảo mình, khó khăn không đi du học được, và khó khăn ở đây là bố mẹ chỉ đóng được cho em 300 triệu 1 năm tiền học thôi. Mình thường bảo các em như vậy là có nhà mà bán, có tiết kiệm mà tiêu, có khả năng kiếm tiền mà chi là đặc quyền rồi đấy. Mình bảo các em là phải biết ơn gia đình đã hi sinh cho các em. Đặc quyền được hi sinh, không phải ai cũng có.



- Mình đang nghĩ giàu là tội lỗi không? Đương nhiên là không. Mình cũng thấy được cái mặt tốt hạn chế của suy nghĩ "người giàu giúp người nghèo." Mình cũng không tin vào suy nghĩ đơn giản như ai cũng làm 40 giờ, sao lại có người kiếm nhiều hơn người khác. Những suy nghĩ như vậy đơn giản hóa và không giúp ích được gì. Mình quan tâm hơn đến việc hệ thống giáo dục, cơ sở hạ tầng, giáo dục tư duy lối sống sao cho tăng điều kiện bình đẳng hơn đến mọi người.



- Cuộc sống trong trại, đặc quyền ở chỗ được nuôi ăn nên sinh nhiều thời gian rỗi hơn. Xem trong phim xưa của Trung Quốc mới thấy vì sao con trai nó học hành thành tài đỗ quan đỗ chức thì đều cưới vợ nấu cơm cho. Đi du học mà tự nấu ăn sẽ biết tốn thời gian thế nào. Những đặc quyền nho nhỏ vui vui đó, nếu để ý, sẽ thấy thành công đến từ những con người thầm lặng, những cử chỉ nhỏ nhặt không được nhiều người đánh giá cao. Nhờ đặc quyền đó, mình ngồi học, ngồi viết bài, và ngồi suy nghĩ được nhiều hơn. Và mình tự cảm thấy phải học, viết, nghĩ cho những người nuôi mình ăn.



U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 "bỗng dưng" căng đầy khác hẳn trước đây

Hari Won vốn được biết đến là một trong những mỹ nhân sở hữu nhan sắc xinh đẹp, cuốn hút và đặc biệt "hack tuổi" của showbiz Việt. Ngoài tính cách gần gũi, hài hước khiến cô nhận được sự yêu mến từ phía khán giả, bà xã Trấn Thành còn liên tục "ghi điểm" bởi diện mạo xinh đẹp, thăng hạng.

Mới đây, nữ diễn viên gây bất ngờ khi tự tin khoe nhan sắc cận, chứng minh đẳng cấp tuổi 34 đẹp miễn chê. Trang điểm "sương sương", khoe trọn đường nét gương mặt khả ái cùng làn da mịn màn trong chiếc váy màu đỏ, Hari khiến ai nấy đều phải xuýt xoa không ngừng.

Dẫu biết bà xã Trấn Thành có số đo 3 vòng khá chuẩn nhưng mỗi lần lên đồ sexy thế này dân tình lại thấy lạ lẫm. Được biết để duy trì vóc dáng, nữ ca sĩ luôn chăm chỉ thực hiện chế độ dinh dưỡng hợp lý và luyện tập rất đều đặn.

Hari Won tạo dáng liên tục, không ngần ngại khoe đường cong nóng bỏng.

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 3.

Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 "bỗng dưng" căng đầy khác hẳn trước đây.

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 4.

Kể từ khi về nhà chồng, nhan sắc của Hari Won ngày càng thăng hạng.

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 5.

Từ phong cách thời trang, cách make up và cả thần thái đều tiến bộ rõ rệt hơn trước.

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 6.

Đã không khoe thì thôi, Hari Won muốn là phải khoe vòng 1 đầy đặn và o ép "bức thở" thế này đây!

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 7.

Giọng ca "Anh cứ đi đi" từng khiến không ít mỹ nhân của Vbiz phải dè chừng, đặc biệt dịch công chứng khi cô nàng mặc những trang phục dạ hội gợi cảm, khoe khéo số đo vòng 1 lên đến 92 cm của mình.

U40 mà Hari Won vẫn trẻ trung như gái 18: Làn da không một nếp nhăn, vòng 1 bỗng dưng căng đầy khác hẳn trước đây - Ảnh 8.

Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

Giám đốc bệnh viện bị bắt cóc giữa khủng hoảng Covid-19

Bác sĩ phẫu thuật Jerry Bitar bị bắt cóc hôm qua, ngay sau khi rời nhà riêng ở một khu dân cư giàu có để đến bệnh viện Bernard Mevs tại thủ đô Port-au-Prince làm việc.

Rất đông người đã tập trung bên ngoài Bernard Mevs để bày tỏ sự đoàn kết với ông Bitar, người đang điều hành bệnh viện này cùng anh em sinh đôi của mình. Các nhân viên của ông đồng thanh hô vang yêu cầu những kẻ bắt cóc thả Bitar. Biên phiên dịch Truyền thông Haiti cũng cầu xin những tên này phóng thích giám đốc bệnh viện.

"Trong bối cảnh đại dịch, việc bắt cóc bác sĩ của bệnh viện là rất nghiêm trọng", Jean Wilguens Charles, một người dân địa phương có bạn đang chữa trị tại đây, nói. "Chúng tôi yêu cầu thả ông ấy vô điều kiện".

Các nhân viên y tế cầm bảng kêu gọi nhóm bắt cóc thả bác sĩ Jerry Bitar tại bệnh viện Bernard Mevs, thủ đô Port-au-Prince, Haiti hôm 27/3. Ảnh: Reuters

Các nhân viên y tế cầm bảng kêu gọi nhóm bắt cóc thả bác sĩ Jerry Bitar tại bệnh viện Bernard Mevs, thủ đô Port-au-Prince, Haiti hôm 27/3. Ảnh: Reuters

Trợ lý y tế Claude Devil cho biết bệnh viện tiếp nhận tất cả người dân Haiti, từ người nghèo không có tiền đến những người giàu có chi tiền để được khám chữa bệnh. Tuy nhiên, hiện họ không thể nhận bệnh nhân mới trong khi vẫn nỗ lực chăm sóc những người đang điều trị tại đây tốt nhất có thể.

"Có nhiều bệnh nhân muốn được phẫu thuật nhưng chúng tôi không thể làm nếu không có lệnh của bác sĩ", ông Devil cho biết.

Theo một phát ngôn viên Bộ Y tế Haiti, các cơ quan chức năng đang theo sát vụ việc.

Số vụ bắt cóc tống tiền tại quốc gia châu Phi năm nay tăng mạnh trong bối cảnh Haiti chịu đựng cuộc khủng hoảng về cả kinh tế lẫn chính trị. Theo Ngân hàng Thế giới, đây là quốc gia nghèo nhất ở Tây Bán cầu. Cảnh sát Haiti xác nhận 15 vụ bắt cóc chỉ riêng trong tháng một. Các băng nhóm dường như tấn công mọi đối tượng, từ học sinh, nghị sĩ, doanh nhân đến các nhân viên cứu trợ nước ngoài.

Bệnh viện Bernard Mevs là một trung tâm điều trị chấn thương trọng yếu và hiện chưa điều trị các ca Covid-19. Tuy nhiên, bệnh viện có thể được huy động nếu dịch bệnh tiếp tục lan rộng ở Haiti, nơi hạ tầng vệ sinh và dịch vụ chăm sóc sức khoẻ rất thiếu thốn.

Theo báo cáo năm 2019 của Hiệp hội Nghiên cứu và Giáo dục về Chăm sóc Cấp tính ở Haiti (REACH), Haiti chỉ có 64 máy thở trên dân số khoảng 11 triệu người, khiến nước này dễ rơi vào "vỡ trận" nếu Covid-19 bùng phát mạnh.

"Đây là một mối lo lắng lớn, nhất là khi tỷ lệ dân số tương đối cao thì nguy cơ càng cao", Trung tâm Nghiên cứu Kinh tế và Chính sách có trụ sở tại Mỹ cho biết trong một báo cáo công bố hôm qua.

Haiti đến nay chỉ ghi nhận 8 ca nhiễm nCoV. Tổng thống Jovenel Moise tuần trước đã ban bố tình trạng khẩn cấp, yêu cầu các trường học, nhà máy, các điểm thờ phụng đóng cửa nhằm ngăn virus lây lan. Nước này cũng đóng cửa biên giới và áp lệnh giới nghiêm.

Tuy nhiên, đường phố Haiti vẫn tấp nập, người dân làm ngơ trước khuyến cáo ở nhà hay cách biệt cộng đồng. Hơn một nửa dân số Haiti sống dưới chuẩn đói nghèo và nhiều người không tiếp cận được các nguồn thông tin. Họ cũng không có nước sạch để rửa tay thường xuyên, điều mà các chuyên gia y tế liên tục khuyến cáo như một biện pháp hàng đầu nhằm ngăn ngừa nCoV.

Anh Ngọc (Theo Reuters )

Số ca nhiễm nCoV lên 169

Hai ca mới liên quan đến Bệnh viện Bạch Mai đều là nữ, Bộ Y tế ghi nhận "bệnh nhân 168" và 169 . Họ được phát hiện dương tính với nCoV sau khi bệnh viện tiến hành xét nghiệm sàng lọc gần 5.000 nhân viên, y bác sĩ, bệnh nhân và người nhà bệnh nhân ở các khoa có người nhiễm. Bệnh viện đã chủ động cách ly bệnh nhân và người tiếp xúc gần, tiến hành khử khuẩn khu nhà ăn.

Bộ Y tế nhận định có khả năng hai người này bị lây trong nhóm người nhà chăm sóc bệnh nhân, nguồn lây nhiễm từ bên ngoài.

Như vậy, liên quan đến Bệnh viện Bạch Mai, hiện ghi nhận 8 bệnh nhân Covid-19 gồm 2 điều dưỡng; "bệnh nhân 133"; "bệnh nhân 161" cùng 2 người thân số 162, 163; hai nhân viên giao nước sôi là "bệnh nhân 168" và 169.

Bạch Mai đang tiến hành các biện pháp kiểm soát, dừng đón tiếp bệnh nhân và thực hiện cách ly toàn bệnh viện, không cho phép người vào hay ra khỏi bệnh viện.

Bộ Y tế đề nghị tất cả bệnh nhân, người nhà bệnh nhân đã đến khám, điều trị tại Bệnh viện Bạch Mai trong vòng 14 ngày qua cần thực hiện tự cách ly và liên hệ cơ quan y tế gần nhất để quản lý sức khỏe.

Nhận định tới đây một số bệnh viện tuyến cuối, bệnh viện ở những thành phố lớn như Hà Nội, TP HCM có thể xuất hiện các ca bệnh, Bộ yêu cầu các viện phải thực hiện triệt để các biện pháp phòng lây nhiễm và tiến hành xét nghiệm sàng lọc trên quy mô lớn.

4 bệnh nhân còn lại đều từ nước ngoài về , trong đó 3 người được cách ly ngay, người còn lại đã đến rất nhiều nơi như Hà Nội, Huế, Hội An, Đà Nẵng. Hiện sức khỏe họ đều ổn định. Cụ thể:

"Bệnh nhân 164" , nam, 23 tuổi, ở Rạch Giá, Kiên Giang, du học sinh tại Anh, về Việt Nam ngày 23/3 trên chuyến bay VN54 của Vietnam Airlines, ghế 22K, nhập Biên phiên dịch cảnh tại sân bay Vân Đồn. Anh cách ly tại Trung đoàn 855, tỉnh Ninh Bình, mẫu bệnh phẩm gửi Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương ngày 26/3.

"Bệnh nhân 165" , nam, 58 tuổi, ở Tiên Dương, Đông Anh, Hà Nội, từ Anh về Việt Nam cùng chuyến với "bệnh nhân 164", ghế 41C. Ông cách ly ở Trường Quân sự tỉnh Ninh Bình, mẫu bệnh phẩm gửi Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương ngày 26/3.

"Bệnh nhân 166", nữ, 25 tuổi, ở Đông Phú, Lục Nam, Bắc Giang, sống tại Thái Lan, về Việt Nam ngày 20/3 trên chuyến bay TG564 của Thai Airways, ghế 40B. Cô cách ly ở Sư đoàn 241, tỉnh Ninh Bình, mẫu bệnh phẩm gửi Viện Vệ sinh Dịch tễ Trung ương ngày 26/3.

Ba người này đang điều trị ở Bệnh viện Đa khoa tỉnh Ninh Bình.

"Bệnh nhân 167" , nữ, 20 tuổi, quốc tịch Đan Mạch, khách du lịch, cùng người bạn 22 tuổi đến Hà Nội trên chuyến bay QR0976 (ghế 37K và 37J), ngày 8/3. Cô lưu trú tại khách sạn trên phố Hàng Chiếu, Quận Hoàn Kiếm, Hà Nội, từ ngày 9/3 đến 12/3. Ngày 12/3 cô đi xe giường nằm của hãng Ngọc Sơn đến thành phố Hà Giang, ở khách sạn Jasmine - Phương Thiện, lưu trú tới ngày 15/3.

Về lại Hà Nội, cô ở khách sạn Kingly số 8 Lý Thái Tổ. Ngày 17/3, cô vào Huế bằng xe giường nằm. Tại Huế, cô và bạn lưu trú khách sạn Sunshine 3, số 10 Võ Thị Sáu, đến ngày 19/3 đi Hội An ở tại khách sạn Backpacker, 250 Cửa Đại.

Ngày 23/3, cô di chuyển từ Đà Nẵng ra Hà Nội trên chuyến bay VJ530, ghế 19E, xuống Nội Bài lúc 9h sáng và tiếp tục ở tại khách sạn Kingly Hotel.

Đáp ứng yêu cầu của hãng hàng không cần có giấy chứng nhận xét nghiệm không mắc Covid-19, ngày 24/3 cô và bạn đến Bệnh viện Nhi Trung ương lấy mẫu xét nghiệm, kết quả cô dương tính còn người bạn âm tính. Cả hai được chuyển đến Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương cơ sở 2.

Bác sĩ mặc đồ bảo hộ thăm bệnh nhân Covid-19 ở Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương. Ảnh: Ngọc Thành.

Bác sĩ mặc đồ bảo hộ thăm bệnh nhân Covid-19 ở Bệnh viện Bệnh nhiệt đới Trung ương. Ảnh: Ngọc Thành.

Đến sáng nay, Việt Nam ghi nhận 169 ca Covid-19 trong đó 27 người khỏi bệnh gồm 20 người đã ra viện và 7 người sẽ xuất viện ngày 29-30/3.

51 bệnh nhân đang điều trị tại nhiều cơ sở y tế có kết quả xét nghiệm âm tính 1-4 lần. Các bệnh nhân đang điều trị tại 19 cơ sở y tế trong cả nước, hầu hết sức khỏe ổn định.

Khoảng 5.000 người có mặt tại Bệnh viện Bạch Mai bao gồm nhân viên y tế, người lao động và bệnh nhân đang điều trị tại viện được lấy mẫu xét nghiệm sàng lọc nCoV, dự kiến 2 ngày nữa có kết quả. Người đến Bạch Mai khám trong 14 ngày qua cũng được khuyến cáo tự cách ly, theo dõi sức khỏe và xét nghiệm sàng lọc nCoV. Khoảng 1.600 người Hà Nội đã đến Bạch Mai khám trong 10 ngày qua.

Lê Nga

Bác sĩ Italy nhiễm nCoV: Đau đớn nhất vào đêm

Fabio Biferali đã trải qua 8 ngày trong phòng chăm sóc tích cực tại bệnh viện Policlinico Umberto I ở Rome sau khi nhiễm nCoV. "Tôi bị những cơn đau lạ. Với kinh nghiệm của một bác sĩ, tôi biết đó là viêm phổi. Cảm giác giống như có một con khỉ đuôi sóc trên lưng bạn. Tôi luôn khóc khi nhớ về trải nghiệm này, rất dễ khóc", Biferali hôm qua cho biết.

Theo Biferali, việc là bác sĩ đã giúp ông vượt qua các cơn đau. Điều trị bằng liệu pháp oxy rất đau đớn, tìm động mạch xuyên tâm cũng rất khó khăn. Nhiều bệnh nhân tuyệt vọng khóc lớn "đủ rồi, đủ rồi".

"Điều tồi tệ nhất là vào ban đêm. Tôi không thể ngủ, lo lắng tràn ngập căn phòng. Vào ban ngày, các bác sĩ, hộ lý đi qua, phân phát thức ăn. Nhưng vào ban đêm, những cơn ác mộng ập đến, cái chết rình rập", Biferali nói. "Khi không ngủ, tôi đếm nhịp thở của người đàn ông ở giường bên bằng đồng hồ bấm giờ trên điện thoại. Tôi làm việc đó để dồn sự chú ý đến anh ấy và quên đi bản thân".

Ông nhớ lại rằng các nhân viên y tế bịt kín từ chân đến đầu bằng trang phục bảo hộ. "Tôi chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt của họ, đôi mắt trìu mến đằng sau chiếc mặt nạ kính. Tôi chỉ có thể nghe thấy giọng nói của họ. Nhiều bác sĩ tuyến đầu rất trẻ. Đó là khoảnh khắc của hy vọng", bác sĩ cho hay.

Nhân viên y tế di chuyển bệnh nhân Covid-19 ở Italy tới bệnh viện ở Dresden, Đức hôm 26/3. Ảnh: AFP.

Nhân viên y tế di chuyển bệnh nhân Covid-19 ở Italy tới bệnh viện ở Dresden, Đức hôm 26/3. Ảnh: AFP .

Khi được hỏi ông nhớ nhất điều gì trong những ngày điều trị, Biferali nói rằng đó là người thân của ông. "Tôi sợ rằng tôi sẽ không bao giờ gặp lại họ nữa, sẽ chết mà không được nắm tay họ. Tôi hoàn toàn tuyệt vọng", ông nói, thêm rằng trải nghiệm đó giúp ông nhận ra rằng cần phải chiến đấu vì sức khỏe cộng đồng và bảo vệ một trong những hệ thống y tế tốt nhất thế giới.

Trong khi đó, tại bệnh viện Casalpalocco ở ngoại ô Rome, bác sĩ và y tá lặng lẽ chăm sóc những bệnh nhân Covid-19 đang nằm trên giường, bao quanh là những máy móc theo dõi dấu hiệu sự sống của họ. Nhân viên y tế tuân thủ nghiêm ngặt quy định an toàn. Họ mặc đồ bảo hộ màu trắng trùm kín từ đầu đến chân, đeo găng tay cao su, khẩu trang và kính che mặt.

Y tá thường xuyên làm sạch găng tay bằng gel khử trùng. Họ lần lượt ra ngoài hít thở không khí trong lành, nhưng tiếng chim hót cũng không thể khiến họ quên đi bệnh nhân trong giây lát. Một số người cố gắng thư giãn bằng cách hút thuốc.

Giám đốc bệnh viện Antonino Marchese cho biết tình hình rất khó khăn. "Số ca nhiễm chắc chắn cao hơn số liệu được công bố chính thức mỗi tối vì nhiều bệnh nhân tự cách ly mà Biên phiên dịch không được xét nghiệm. Họ ở nhà và dần khỏe hơn. Những bệnh nhân khác có thể đã nhiễm bệnh nhưng không nhận ra và đã hồi phục", Marchese nói. Mớ tóc bù xù màu trắng xõa xuống gương mặt bịt kín khẩu trang của ông. "Số người nhiễm bệnh cao hơn họ nói".

Marchese cũng thừa nhận bệnh viện đang đối mặt tình trạng thiếu trang thiết bị. "Thật không may, chúng tôi đã không chuẩn bị tốt", ông nói, thêm rằng đây là vấn đề họ đã gặp ngay sau các ca nhiễm đầu tiên và "chỉ đến bây giờ các nhà máy mới đang chuyển đổi sản xuất để cung cấp cho chúng tôi".

Covid-19 đã xuất hiện tại gần 200 quốc gia, vùng lãnh thổ, khiến gần 600.000 người nhiễm bệnh và hơn 27.000 người tử vong. Italy là vùng dịch thứ hai thế giới, sau Mỹ về số ca nhiễm nhưng là quốc gia ghi nhận số ca tử vong nhiều nhất với hơn 9.000 trường hợp.

Huyền Lê (Theo AFP )

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch?

Nước có nhiều ca nhiễm bệnh nhất thế giới

Trung Quốc - nơi dịch bệnh bùng phát đầu tiên - từng là nước giữ vị trí này. Kế sau Trung Quốc là Italy, với 80.589 ca dương tính theo số liệu cuối ngày 26/3. Tuy nhiên, sáng ngày 27/3, Mỹ đã chiếm vị trí dẫn đầu với 82.404 trường hợp mắc COVID-19, và con số này sẽ không dừng lại tại đây.

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch? - Ảnh 1.

Cuối tháng 2, Trung Quốc có hơn 80.000 ca bệnh và dịch COVID-19 bùng phát tại Nhật Bản, Hàn Quốc, Iran và Italy. Trong khi đó, tình hình tại Mỹ dường như vẫn ổn - ít nhất là về mặt số liệu. Ngày 20/2, Mỹ thông báo chỉ có 15 trường hợp và đều liên quan tới người di chuyển từ vùng dịch về.

Nhưng một khi các quan chức bắt đầu xét nghiệm COVID-19 trên diện rộng, số lượng người nhiễm càng ngày càng tăng. Ngày 1/3, chỉ có 75 ca. Ngày 7/3, 435 ca. Ngày 14/3, 770 ca. Ngày 21/3, con số là 24.192. Ngày 27/3, 82.404 trường hợp - và con số này sẽ tiếp tục tăng trong nhiều tuần tới.

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch? - Ảnh 2.

Ảnh: Jeremy Hogan/Echoes Wire/Barcroft Media

Tại sao mọi chuyện lại thay đổi nhanh như vậy? Có thể thấy câu trả lời là virus đã âm thầm lây lan trong khi người Mỹ không đề phòng. Hồi tháng 2, quan chức chính phủ, truyền thông, và thậm chí một số chuyên gia vẫn đảm bảo rằng không có gì phải sợ cho tới khi nó trở thành vấn đề đủ lớn để quan tâm. Tuy nhiên, tới nay, virus corona đã trở thành vấn đề quá lớn để có thể giải quyết trong thời gian ngắn.

Tổng thống Trump cũng hứng chịu nhiều chỉ trích khi cắt giảm nhân sự, nguồn lực và các cơ quan cần thiết để phòng ngừa dịch bệnh. Theo Vox, ông Trump đã đưa ra nhiều thông tin sai lệch về COVID-19 như đã làm với nhiều vụ bê bối trước đó.

Khi chính phủ Mỹ thờ ơ với dịch bệnh và có dấu hiệu từ các nước khác cho thấy đại dịch đã rất gần kề Mỹ, rất ít người dám nói thẳng. Những người làm như vậy đều bị cho là thổi phồng vấn đề. Hầu hết người Mỹ lắng nghe lời trấn an của chuyên viên y tế và nghĩ rằng con số lây nhiễm thấp phản ánh thực tế.

Trong lúc đó, virus vẫn tiếp tục lây lan.

Hiện tại, Mỹ đã trở thành quốc gia chịu ảnh hưởng nặng nề nhất từ dịch bệnh. Câu hỏi hiện tại là: Mọi thứ đã quá muộn hay chưa?

Số ca dương tính nhiều nhất thế giới: Ý nghĩa thực sự là gì?

Mỹ có số ca dương tính với COVID-19 nhiều hơn bất kì nơi nào trên thế giới. Tuy nhiên, cần phải xem xét vấn đề từ nhiều khía cạnh.

Vấn đề đầu tiên, có thể Mỹ vẫn đang chưa làm đủ xét nghiệm (những người có triệu chứng nhẹ thường được yêu cầu tự cách ly ở nhà và không làm xét nghiệm), vấn đề này tại Biên phiên dịch những quốc gia khác có thể còn nghiêm trọng hơn. Một số chuyên gia cho rằng, một số quốc gia như Iran, Ấn Độ và Indonesia hiện chưa thể tìm ra được tất cả người dương tính với COVID-19 vì vấn đề dân số đông, hệ thống y tế chưa đủ khả năng đáp ứng nhu cầu của người khám bệnh.

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch? - Ảnh 3.

Ảnh: John Moore/Getty Images

Một vấn đề khác là dân số. Mỹ hiện tại là quốc gia có dân số đông thứ 3 thế giới. Điều đó có nghĩa là tỉ lệ người nhiễm bệnh trên dân số vẫn thấp hơn nhiều quốc gia khác. Ví dụ, tại Italy, cứ 750 người dân lại có 1 người nhiễm. Ở Mỹ, tỉ lệ là 4.000 người dân có 1 người nhiễm. Chỉ số này có thể phản ánh rõ ràng hơn về tình trạng y tế ở một quốc gia và ảnh hưởng của virus tới nước đó.

Vậy nên, có thể thấy, Mỹ có số ca dương tính cao nhất thế giới vì có đông dân, virus lây lan mạnh và năng lực xét nghiệm trên diện rộng. Mỹ cần phải xử lí tình hình một cách nghiêm túc.

Virus corona đã xâm nhập nước Mỹ như thế nào?

Hồi tháng 1, Trung Quốc đã phong tỏa đất nước khi bệnh viện và các khoa chăm sóc đặc biệt (ICU) ở Vũ Hán bị quá tải do bệnh nhân nhiễm COVID-19. Mỹ đã phản ứng bằng cách cấm tất cả những công dân nước ngoài từng tới Trung Quốc để hạn chế dịch. Tiến sĩ Tom Frieden, cựu giám đốc của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC), nói: "Việc này đã giúp trì hoãn lượng người bị nhiễm bệnh trong một khoảng thời gian và giúp Mỹ có thêm thời gian chuẩn bị".

"Tuy nhiên, cách chính phủ phản ứng lại khiến mọi thứ diễn biến xấu đi".

Ban đầu, bệnh nhân phải đáp ứng một số tiêu chuẩn được đặt ra trước khi được xét nghiệm. Ví dụ, người này phải từng tới Trung Quốc trong khoảng thời gian gần đây hoặc tiếp cận với một người được xác định dương tính.

Tức là, nếu người này nhiễm virus corona khi ở Hàn Quốc, Iran, Italy hoặc bất kì quốc gia nào khác có dịch bệnh, họ sẽ không được xét nghiệm. Nếu họ lây cho người khác, thì người đó cũng không được xét nghiệm. Bởi Mỹ cấm người nước ngoài tới từ Trung Quốc và chỉ xét nghiệm hạn chế với những tiêu chuẩn nhất định, do đó không thể phát hiện được liệu virus có đang lây lan tại Mỹ hay không.

Trong khi đó, mọi người vẫn tin tưởng số liệu từ CDC rằng không có ca lây nhiễm chéo tại Mỹ.

Các quan chức cũng trấn an người dân rằng nguy cơ do virus corona gây ra ở Mỹ "ở mức rất thấp" và truyền thông đăng tải các bài viết cho rằng người Mỹ chịu nhiều rủi ro từ cúm hơn là virus corona.

Dựa trên số liệu từ những bệnh nhân nhiễm COVID-19 đầu tiên, một nhà virus học ước tính tới cuối tháng 2, Mỹ đã có hơn 7.000 ca nhiễm bệnh.

Nếu phát hiện được con số này từ sớm, Mỹ đã có thể thực hiện xét nghiệm diện rộng và không cần áp dụng những biện pháp gây tổn hại tới kinh tế mà các quốc gia khác đang áp dụng để ngăn chặn virus, ví dụ như truy dấu những người đã tiếp xúc với các ca dương tính, tăng cường sản xuất khẩu trang và phân phối rộng rãi những trang thiết bị y tế cần thiết.

Thay vào đó, Mỹ lại ứng xử như thể vẫn an toàn trước dịch bệnh và bỏ lỡ thời điểm vàng để ngăn dịch bùng phát.

Những động thái chậm chạp

Tới tháng 3, rõ ràng việc lây nhiễm trong cộng đồng đã diễn ra tại nhiều thành phố ở Mỹ. Nhưng phản ứng với COVID-19 vẫn rất chậm. Tốc độ xét nghiệm vẫn không theo kịp được tốc độ lây nhiễm.

Các bang, hạt và thành phố Mỹ tự phải đưa ra quyết định đóng cửa trường học, tuyên bố tình trạng khẩn cấp, thúc giục người dân thực hiện các biện pháp giữ khoảng cách trong xã hội, hoặc phong tỏa khu vực.

Chính quyền các vùng làm việc này mà không có dữ liệu đầy đủ do thiếu kết quả xét nghiệm từ cộng đồng. Italy đã đóng cửa toàn bộ trường học từ ngày 4/3 và đã phong tỏa đất nước khi có ít hơn 10.000 ca; Mỹ đã lần lượt vượt qua mốc 10.000 ca (ngày 19/3), mốc 20.000 ca (ngày 21/3) và mốc 50.000 ca (ngày 24/3) mà không có bất kì thông báo toàn quốc nào về việc hạn chế các hoạt động không cần thiết.

Việc phong tỏa khiến kinh tế gặp nhiều vấn đề nghiêm trọng, nhưng tính mạng của hàng nghìn công dân Mỹ cũng đáng lo ngại không kém.

Mỹ đã áp dụng nhiều biện pháp nghiêm ngặt. Bang California đã yêu cầu toàn bộ người dân không rời khỏi nhà. 19 bang khác cũng làm theo. Khi tất cả các biện pháp được thực hiện, hơn một nửa dân số Mỹ sẽ được yêu cầu ở nhà để hạn chế tiếp xúc xã hội.

Tuy vậy, Mỹ đã thực hiện các biện pháp này quá muộn. Hiện tại, những vùng chịu ảnh hưởng nặng từ virus như New York, New Orleans, Atlanta, vẫn chưa thể giải quyết được vấn đề quá tải giường bệnh.

Những phương án để kết thúc đại dịch

Phương pháp phòng chống dịch của Hàn Quốc có thể sẽ là bài học để Mỹ làm theo. Để làm được việc này, Mỹ sẽ cần xét nghiệm càng nhiều càng tốt để xác định người bị bệnh, cách ly họ và tất cả những người từng tiếp xúc.

Đây là phương án được WHO khuyến khích dựa trên những gì đã quan sát tại các quốc gia đã kiểm soát được dịch bệnh.

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch? - Ảnh 4.

Ông Trump phát biểu về virus corona ngày 25/3. Ảnh: Mandel Ngan/AFP

Tăng cường năng lực chữa trị cũng sẽ mang lại thay đổi tích cực cho cuộc chiến chống lại virus corona. Nhiều loại thuốc hứa hẹn đang được thử nghiệm và nếu một phương pháp điều trị hoàn chỉnh được tìm ra, thế giới sẽ sớm quay lại thời kì như trước khi dịch bệnh bùng phát.

Cuối cùng, các nhà máy Mỹ có thể tăng cường sản xuất trang thiết bị bảo hộ và máy thở, tăng cường thông tin đến người dân về cách chăm sóc cho các bệnh nhân nhiễm COVID-19 cũng như cải thiện hiệu suất của các bệnh viện.

Hiện tại chưa phải kết thúc, mà trên thực tế, mọi chuyện mới chỉ bắt đầu và chính nước Mỹ sẽ quyết định kết quả của đại dịch lần này.

Đứng đầu thế giới về số ca nhiễm COVID-19: Mỹ đã sai lầm như thế nào trong quá trình chống dịch? - Ảnh 5.